Mọi thứ bên ngoài đều là biểu hiện của thế giới nội tâm của mỗi người; sức mạnh vượt qua nghịch cảnh này đến từ lòng nhân ái vị tha. (Fotolia)

Tôi rất thích bài thơ có tên “Định Phong Ba” của Tô Thức (Tô Đông Pha). Ông là một đại văn hào thời Bắc Tống, Trung Quốc. Tôi khâm phục thái độ sống cởi mở và tự do của ông trước những nghịch cảnh, hoạn nạn khó khăn.
Tuy nhiên, ở ngoài đời, đối mặt với những thăng trầm của cuộc sống, những vinh nhục, được và mất; tôi cảm thấy xấu hổ và không thể xử lý một cách bình tĩnh như Tô Thức.
Định phong ba
“Mạc thính xuyên lâm đả diệp thanh, hà phương ngâm khiếu thả từ hành.
Trúc trượng mang hài khinh thắng mã, thùy phạ? Nhất thoa yên vũ nhâm bình sinh.
Liêu tiễu xuân phong xuy tửu tỉnh, vi lãnh, sơn đầu tà chiếu khước tương nghênh.
Hồi thủ hướng lai tiêu sắt xử, quy khứ, dã vô phong vũ dã vô tình.”
Dịch thơ: Nguyễn Xuân Tảo
Cứ mặc lá rừng lát xát rơi
Hãy thư thả bước, vịnh ngâm chơi
Gậy trúc, giầy rơm hơn vó ngựa
Ai sợ!
Chiếc tơi mưa gió kệ thây đời
Diễn nghĩa:
Vụ “Ô đài thi án” xảy ra vào năm Nguyên Phong thứ hai của triều đại Hoàng đế Tống Thần Tông (năm 1079 SCN). Khi đó Tô Thức bị gán tội danh làm thơ phỉ báng triều đình. Ông bị trói và bị mang đến nhốt tại ngục của Ngự Sử đài.

Sau 130 ngày bị tra tấn, ông bị cách chức đến nơi được ví là “chim không đẻ nổi trứng” – Hoàng Châu . Lần này, có hơn 70 người bị liên đới với tội danh của Tô Thức. Và 29 người thường hay giao thiệp với ông vào các ngày trong tuần cũng bị trừng phạt.
Đối mặt với tình cảnh khốn khó này trong cuộc đời; khi Tô Thức bị áp giải đến hồ Thái Hồ, ông đã từng nghĩ đến việc tự tử bằng cách nhảy xuống sông. Nhưng sau nhiều lần đấu tranh, cuối cùng ông vẫn không thành công. Nếu không, thế giới sẽ không thể được chiêm ngưỡng những áng văn thơ bất hủ của ông.
Trãi qua những thăng trầm của cuộc sống; khi đến Hoàng Châu, Tô Thức làm ruộng và có chút thu hoạch. Ông cũng yêu thích đồ ăn ngon. Điều này đã đánh thức cảm giác hạnh phúc trỗi dậy trong ông. Tô Thức đã tái sinh và bước qua cuộc đời đầy mưa gió.
Vì vậy mà ông mới viết nên được bài thơ bất hủ – “Định Phong Ba”. Từ trong lời thơ, ý thơ; người đời sau đều cảm nhận được sự chuyển biến trong cảnh giới tâm tính của ông. Ông đã từ vượt qua đau khổ, bước đến sự thông suốt và khoáng đạt.
Những khó khăn nghịch cảnh là khảo nghiệm đã được an bày
Từ ngàn đời nay, người xưa đã để lại bài học cho người sau về thái độ khi đối mặt với gian khổ. Chúng ta nên đi con đường người xưa đã đi; nhưng muốn đạt được cảnh giới “Hãy thư thả bước, vịnh ngâm chơi” như Tô Thức thì quả thật không dễ dàng. Thái độ sống thoải mái, cởi mở của người xưa là tấm gương cho chúng ta noi theo.
Trong cuộc sống, hoàn cảnh của mỗi người là khác nhau. Cuộc sống của một người có quá nhiều thứ phải vật lộn và gánh chịu. Thực tế nghiệt ngã và tàn nhẫn luôn khiến con người ta khó thở. Mỗi người ít nhiều cũng đều sẽ gặp những khó khăn và thất bại trong suốt cuộc đời.

Mà quay lại nhìn, thì những khó khăn gian khổ này đối với chúng ta mà nói; có thể cũng chính là những khảo nghiệm mà ông Trời sắp đặt để rèn luyện chúng ta. Giúp chúng ta trưởng thành. Có thể càng trải qua nhiều gian khổ, khả năng sinh tồn của con người mới càng mạnh mẽ hơn.
Học từ người xưa: sống thuận với hoàn cảnh và khoáng đạt
Có người nói rằng cảnh giới cao nhất của đời người là học cách mỉm cười khi đối mặt với nghịch cảnh. Tôi nghĩ rằng nếu bạn có thể duy trì một thái độ bình tĩnh, không kiêu ngạo cũng không tự ti khi đối mặt với nghịch cảnh; điều này đã cho thấy cảnh giới cao của con người bạn. Và đó là một loại cảnh giới siêu thường.
Ngược lại, nếu khi gặp chuyện khó khăn mà chỉ biết oán đời trách người; hoặc trở nên nản lòng thoái chí; thì người này cả đời chỉ có thể bị chao đảo bởi khó khăn. Khó thoát ra khỏi cái bóng của nghịch cảnh.
Thật ra, nếu bạn suy xét kỹ thì sẽ nhận thấy mọi thứ bên ngoài dường như đều là biểu hiện từ thế giới nội tâm của bạn. Sức mạnh vượt qua nghịch cảnh này đến từ một tấm lòng vị tha. Nếu có thể luôn giữ được thái độ ôn hòa, lạc quan; thì dù đối mặt với sóng to gió lớn cũng có thể hiên ngang bình tĩnh. Nghịch cảnh sẽ tự nhiên thổi qua như gió thoảng.
Đạo lý thì dễ hiểu, nhưng không dễ gì buông
“Đạo lý thì dễ hiểu, nhưng không dễ gì buông bỏ” được sự bướng bỉnh trong lòng! Vì vậy, sư phụ Lý Hồng Chí của Pháp Luân Công đã từng nhắc nhở các đệ tử của mình rằng: “Tu luyện không hề khó, điểm khó là không buông bỏ được chấp trước nơi người thường.”

Còn có một cảnh giới nữa gọi là chịu thiệt. Chỉ khi con người có cho đi thì mới có nhận lại. Người biết nhường nhịn thường hạnh phúc và hài lòng hơn so với những người khác.
Từ góc độ này, hóa ra mỗi người đều có bí quyết hạnh phúc cho mình rồi. Chẳng qua là tâm lý vẫn chưa thể bình tĩnh được.
Vào năm 2022 nhiều biến động này; tôi mong rằng mình có thể mở rộng lòng mình, dũng cảm đối mặt với mọi vấn đề trong cuộc sống. Buông bỏ những thứ muộn phiền mà tôi không thể buông bỏ trong quá khứ. Cố gắng để đạt được cảnh giới.
“Gậy trúc, giầy rơm hơn vó ngựa
Ai sợ!
Chiếc tơi mưa gió kệ thây đời”
Theo epochtimes

☎️: 0935 98 60 68
📧: sale@akado.vn
🌐: https://akado.vn/
🏠: 175 Lê Đình Dương, Đà Nẵng