***
Tiếng chuông điện thoại đổ liên hồi… Tôi bắt máy. A lô, Thê nghe!
Khách hàng: Có phải là cửa lưới chống muỗi Akado không?
Dạ đúng rồi ạ! Tôi trả lời.
Khách hàng: Tôi hỏi xem có đúng không để tôi giới thiệu cho anh bạn.
Dạ cảm ơn anh! Anh có thể cho em biết tên gì để tiện liên hệ được không ạ!
Khách hàng: Tôi tên Minh, có gì tôi gọi lại sau.
Cảm ơn anh! Theo thói quen tôi lưu ngay số điện thoại anh Minh vừa gọi tới.

***
Chiều ngày hôm sau, một số lạ gọi đến: A lô, Thê nghe!
Khách hàng: Phải chỗ cửa lưới chống muỗi không em?
Dạ đúng rồi ạ.
Khách hàng: Tôi là Minh, chỗ Bác Sĩ Dũng giới thiệu.
(Tôi thấy tên là Minh nghe quen thế. Ồ nhớ rồi hôm qua có người gọi nói tên là Minh).
Dạ dạ!
Khách hàng: cửa lưới chống muỗi bên em như thế nào nhỉ?
Không biết anh ở chỗ nào Đà Nẵng ạ? Tôi hỏi.
Khách hàng: Anh ở đường Dương Trí Trạch gần chỗ nhà Bác Sĩ Dũng.
Anh ở số mấy ạ?
Khách hàng: 900 Dương Trí Trạch em (Tôi không tiện nêu địa chỉ chính xác ).
Để thuận tiện thì bên em mang mẫu qua cho anh xem và tư vấn cho anh phương án tiết kiệm nhất được không ạ?
Khách hàng: vậy tốt quá.
Tôi mang qua tư vấn cho anh và anh đã đồng ý làm hai cửa sổ.
***
Ngày hôm sau, tiếng chuông điện thoại reo. Tôi cầm máy lên thấy tên là anh Minh.
Em nghe anh Minh! Tôi bắt máy.
Khách hàng: tôi là Dũng! Bác Sĩ Dũng giới thiệu cho anh Minh, tôi ở đường Morrison. (Thì ra khi anh gọi anh đã nói tên người mình định giới thiệu và tôi đã lưu trên danh bạ nên mới hiện tên là Anh Minh).
Dạ dạ! Anh ở số mấy ạ?
BS Dũng: 900 Morrison (tôi không tiện nêu số nhà ), chiều nay anh cho người qua đo làm cho tôi cái cửa lưới, khoảng 3 giờ.
Dạ anh!
Chiều hôm đó tôi bận tư vấn cho khách nhiều nên mãi 3h45′ vẫn chưa qua nhà BS Dũng được. Bác gọi và tôi nói: khoảng 30 phút nữa em qua được không ạ?
Khi tôi qua nhà thì bác bận tiếp khách nên tôi ngồi chờ và nói chuyện với chị ở trong nhà. Chị đi làm cho một ly trà xanh và bảo ngồi đó chờ xếp duyệt, chị cho biết BS Dũng là phó giám đốc bệnh viện Đa Khoa Đà Nẵng. Chị chỉ cho tôi chỗ để đo cửa rồi báo giá sơ bộ.
BS Dũng ra và bảo cậu qua trễ nên tôi bận việc mất, cậu ghi lại số điện thoại mai tôi gọi.
Tôi về nhà và hôm sau Bác gọi và hẹn tôi đúng 3 giờ chiều qua. Tôi nói chuyện với Bác và Bác chọn lắp cửa lưới xếp dành cho cửa đi.
***
Hai ngày sau tôi qua lắp cửa chống muỗi cho Bác. Ngồi nói chuyện Bác mang cho ít lạc luộc (đậu phộng) ngồi ăn.
Bác nói: Ăn cái này bù năng lượng nhanh lắm, bây giờ ăn cái gì cũng sợ.
Dạ! Bác làm ở bệnh viện Đa Khoa hà Bác?
BS Dũng: Trước tôi làm giờ tôi về hưu rồi.
Dạ! Vậy Bác năm nay bao nhiêu rồi ạ?
BS Dũng: Tôi 80 tuổi rồi.
Ồ nhìn Bác trẻ thế! Tôi thật sự ngạc nhiên!

BS Dũng: Như ngày xưa các cụ thì mất lâu rồi, giờ biết ăn uống, nghỉ ngơi, thuốc men nên còn khỏe.
Vậy làm thế nào để có sức khỏe tốt như Bác ạ? Tôi hỏi.
BS Dũng: Điều quan trọng nhất là phải có tâm tốt (tôi cảm thấy rất ấn tượng về điều này) làm việc vì lòng yêu thương, sống thanh thản nhẹ nhàng, đừng quá tham lam, những lúc căng thẳng thì tập Yoga, tập thở,…
Dạ! Tôi tiếp lời Bác.
BS Dũng: Ngày trước tôi làm tôi cứu rất nhiều người lính bị thương từ Bắc đánh vào Nam trong chiến tranh. Người Việt có cái hay là họ nhớ ơn nên tôi còn sống tới giờ, chứ nếu tôi không làm những việc cứu người như vậy chắc tôi không còn nữa. Vì sau năm 1975 nhà nước mình làm dữ lắm.
Sau khi lắp cửa lưới xong tôi xin chụp hình với Bác. Bác nhìn tôi bằng ánh mắt hiền từ và nói: Khi nào vào viện hoặc bị gì thì tới đây gặp Bác, vì học trò của bác làm việc ở tất cả các bệnh viện ở Đà Nẵng.
Dạ Cảm ơn Bác!
Tôi chào tạm biệt Bác ra về, Bác tiễn ra tận ngoài đường và cảm ơn anh em chúng tôi.
***
Sáng hôm sau tôi gọi điện hỏi thăm bác: A-lô, Bác dùng cửa lưới chống muỗi có trục trặc gì không ạ?
BS Dũng: Tôi cũng định gọi cậu đây, khi tôi mở cửa ra thì cái ray ở hai cánh cửa bị tung ra, tôi lắp vào rồi, tôi đinh gỡ nó ra mà sợ hai cánh cửa không dính vào nhau.
Dạ Bác để con ghé qua gắn vào cho Bác ạ.
BS Dũng: Nay tôi bận mất rồi, tôi đang đi ngoài đường, có gì mai 3 giờ chiều cậu qua nhé.
Dạ Bác!
3 giờ chiều ngày hôm sau, tôi qua gắn ray vào cửa xong, Bác tiễn tôi ra cổng và cảm ơn tôi. Khi gần ra tới cổng tôi đang ngồi trên xe Bác nói: Tôi cũng như cậu bắt đầu bằng hai bàn tay trắng làm nên như ngày hôm nay (chắc Bác nhìn tôi với trải nghiệm của mình nên Bác biết). Tôi sống khỏe thì được 4, 5 năm nữa, Tôi cũng đi rất nhiều nước trên thế giới (Mỹ, Pháp,…). Họ không giống như người mình. Có mấy điều mà tôi muốn nói với cậu, nếu cậu làm được những điều này cậu tiến xa lắm:
“Nghèo thì trung thực
Giàu thì giản dị
Khi có quyền thì phải lịch sự
Điều cuối cùng là mỉm cười khi giận”
Bác làm ở bệnh viện Đa Khoa Đà Nẵng quản lý khoảng 200 y tá, bác sĩ từ 1975 – 2003, khi Bác quay lại ai cũng lại ôm bác, quý Bác lắm… Bác kể lại.

Tôi chào tạm biệt Bác, khi cánh cổng đóng lại tôi còn ngồi lại ở trên xe bần thần ở phía ngoài và nhớ lại những điều Bác nói. Nhìn lại ngôi nhà và thầm cảm ơn Bác! Cảm ơn Bác rất nhiều! Con sẽ làm theo những gì Bác dạy!
Cảm ơn Bác! chúc Bác cùng gia đình mạnh khỏe và hạnh phúc.
Điều quan trọng nhất làm tôi nhớ mãi đó là: Sống phải có tâm tốt.
Cảm ơn bạn đã ghé thăm trang web của chúng tôi!

☎️: 0935 98 60 68
📧: sale@akado.vn
🌐: https://akado.vn/
🏠: 175 Lê Đình Dương, Đà Nẵng